Hạnh Nhi
ra khỏi cơn mưa này/ta chạy/lặng im/ mắt thẫm/gió bạt như trên đỉnh
Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014
Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014
Nâu
Những câu hỏi mộng mị
Trôi qua giấc của đêm
Sáng nay ban mai thẫm trong ánh nâu của mắt
nâu...
Không muốn nói hoài và nói nhiều về tình yêu
nhưng đôi khi cafe đắng quánh
nhưng đôi khi cafe ngòn ngọt qua môi
đôi khi cafe lấp lánh trong ánh cười...
Ban mai hiền như dáng người
lầm lũi đâu đó trong ý nghĩ của ta
ẩn khuất đâu đó trong ý nghĩ của ta
và đôi khi trong những nỗi buồn không tên, những phân vân không tên,
những ám ảnh không tên
ta thả dốc
và người đã gọi ta, đã níu giữ ta bằng ánh mắt
nâu
Ban mai đôi khi có dáng hiền như người
nắng đôi khi cũng sóng sánh như mắt người
gọi ta
bằng một bảng màu...
Nâu
Những câu hỏi mộng mị
Trôi qua giấc của đêm
Sáng nay ban mai thẫm trong ánh nâu của mắt
nâu...
Không muốn nói hoài và nói nhiều về tình yêu
nhưng đôi khi cafe đắng quánh
nhưng đôi khi cafe ngòn ngọt qua môi
đôi khi cafe lấp lánh trong ánh cười...
Ban mai hiền như dáng người
lầm lũi đâu đó trong ý nghĩ của ta
ẩn khuất đâu đó trong ý nghĩ của ta
và đôi khi trong những nỗi buồn không tên, những phân vân không tên,
những ám ảnh không tên
ta thả dốc
và người đã gọi ta, đã níu giữ ta bằng ánh mắt
nâu
Ban mai đôi khi có dáng hiền như người
nắng đôi khi cũng sóng sánh như mắt người
gọi ta
bằng một bảng màu...
Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014
Này xa vắng
những ngón tay xa vắng của em
rồi sẽ thật sự xa vắng
chúng ngủ đông
sau những hơi thở dài
những con suối của ngày của đêm
sâu như nước mắt
vùi vào tối
ý nghĩ như cánh rừng khuya
gió mãi
đêm về muộn và ta hơi thở khác
chỉ không mưa
không mưa
treo mình trên phím gõ
những icon như lũ trẻ con mỉm cười
chúng kéo ta chạy hoài trên cánh đồng phím trắng
những ngón tay xa vắng của em
đầy nắng
Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014
Không đề
nỗi buồn tôi mang dáng hình người
lá đổ vào mùa những điều câm nín
thả mình vào sóng vắng
cười qua giấc vu vơ
gió cứ mênh lên cơn oi nồng khó tả
trĩu một bên người
rát như mưa
hạt hạt không tan vỡ
giấu vào đâu những khoảng không
hun hút mình
chắt cạn mình vẫn gió
chiều lênh vênh một dáng buồn…
Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012
Nhật ký
lũ ve gọi
sáng hè
Ngày bắt đầu bằng ly café
miên man nâu
ngủ vùi rồi những giấc
người ơi
tiếng chim thảnh thót trong ban mai
gọi nắng vàng trong chói xát
ngày xa như tiếng thầm
ngày xanh như lá
mải mê
ban công, nơi gió tạt vào ta cơn nồng nã
nơi ta xoè tay và quay vòng với trẻ con để chúng cười ta nghe như những hạt nắng
nơi bé dại nép mình như những lần tránh sóng
ùa ùa lên
đen nâu này ngọt đắng
qua
Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012
Ngày không file
gió quấy
cơn trĩu nặng ong ong ngày mùa đông làm tổ
váng vất rét nàng Bân
hy vọng thế
lũ sẻ nâu ở phía ngoài kia sau khung cửa sổ
từng đàn gió
lùa tiếng đi
gầy thênh trong mưa sương
dúi vào im lặng
kìa tiếng vỡ
về trước những vệt loang
không ngoái nhìn bóng mình
ngày không file
buồn hơn cơn ngái ngủ
vùi vào không gió
vùi vào không người
thức/mê này
còn dài
Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012
Thời tiết
đang rời xa
những chiếc lá ươm lên dưới mưa phùn ngày rét giá
có lẽ ta sẽ ngủ
quên ngày đông tràn trề tháng hai
cơn buốt nhói khuya lên
chống chếnh như có điều gì sắp vỡ
rơi như mắt
rơi như tiếng cười
và vu vơ như người
cái màu xanh xanh như áo gối
đã chìm vào đâu dưới mây mù
đã mất vào đâu trong ngày lơ đãng
ta thấy mình rơi
phía trái này
nhưng nhức cái màu ươm lên của lá
gió xao trong khoảng rỗng
đêm như cafe đêm
có lẽ ta sẽ ngủ
quên ngày tháng hai
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)