Này giấc trưa
những mê thức
chưa hẳn đã dọc ngang
trên đại lộ
Này giấc mơ
ngủ vùi trong đáy túi
ngủ vùi trong những giấc mơ
không thuộc về ký ức…
Đến từ ngày hôm nay
ngổn ngang phía trầm tích
những điều thuộc về mình chưa thuộc về mình không thuộc về mình
Niềm vui và nỗi buồn
laptop ngày treo mạng
Ở ngoài mình những yên ổn
nhưng mình giấc trưa gợi về chân trời hoa xuyến chi
trắng một lần gai một lần trút gió một lần và trinh bạch một đời
mà sao dịu dàng thế?
Những trầm luân lặng gió
rút ruột mơ hồ
xoãi ngày ra nhặt
tia hy vọng như sao băng xẹt qua cuối đường bay
ấy là điểm nổ
Những con đường không hy vọng
bơi trong kiệt cùng một vô định
không bâng quơ
Mình nhặt lên giấc nhớ trưa này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét